Có thời giờ thì bạn có thể kiếm ra được tiền bạc - thường là như vậy. Thưa bạn, nếu vậy, xin bạn thứ lỗi cho tôi, bạn chính là người mà tôi tìm đỏ mắt trong bốn chục năm qua. mà trong khi làm việc, ông không cho bộ máy của mình chạy hết công suất của nó đâu.
Chính bà nhà bảo bạn rằng bạn xanh còn bạn thì bảo bà nhà là bạn mệt. Người ta phàn nàn thiếu năng lực tập trung tư tưởng, không ngờ rằng năng lực đó có thể luyện được. Nếu bạn đã đọc cuốn "Nghe nhạc cách nào?" của Krehbiel thì lần sau khi nghe nhạc bạn thấy hứng thú tăng lên lạ lùng.
Bạn nắm lấy cổ nó, lôi nó về. Và cái giọng hoàn toàn chán chường trong lời than thở đó cho ta hình dung một bi kịch không ngờ và vô lý trong gia đình ấy. Vậy đợi tới tuần sau hoặc ngày mai là việc không lợi gì cả.
Chúng ta có và luôn luôn đã có tất cả số thì giờ trời cho. Bây giờ thì tôi hết mắc cỡ rồi. Mặc dầu vậy, tôi vẫn phải viết vì cần phải viết.
tôi nói vậy và buồn mà nhận rằng phần đông người ta không đọc thơ. Muốn xiết chặt ngay vấn đề tiêu dùng thì giờ, tôi lựa trường hợp một cá nhân nào đó để xét. Lòng tự trọng đó là nguồn gốc của mọi quyết định và sự thất bại nhất định làm tổn thương lòng tự trọng của ta.
Trong 16 giờ đó thầy không phải kiếm ăn, không phải lo vấn đề tiền bạc, thầy sung sướng, rảnh rang. vạn sự đều tuỳ thuộc vấn đề đó cả. Từ sở về nhà bạn có cảm tưởng mệt nhọc đó (ý muốn nói ở sở ra, bạn không thấy mệt nhọc gì cả và bạn mệt không phải vì việc làm mà vì tưởng tượng).
Thời giờ quý hơn tiền bạc nhiều. Bổn phận của ta là phải làm việc để nuôi thân và gia đình, là phải trả hết nợ nần và dành dụm cho nhà cửa thêm thịnh vượng. Mà cũng không ai lãnh nó nhiều hơn hoặc ít hơn bạn.
Sau khi đã suốt ngày gắng sức lo cơm, áo, tự nhiên óc ta muốn suy nghĩ. Nếu không sẵn sàng chịu những thất vọng, nếu không mãn nguyện khi thấy gắng sức nhiều mà kết quả ít thì, thì thôi đi, đừng khởi sự nữa. Bạn bị "nhốt trong châu thành" bạn thích du lãm ở đồng quê, thích nhận xét đời sống của muôn loài? (tiêu khiển đó làm mở mang tâm hồn người ta).
Điều thứ nhất là phải vạch mục đích để định hướng nỗ lực của bạn. Bởi vì trí óc có thể làm việc khó khăn, liên tiếp mà không biết mệt như tay, chân. Mặc dầu vậy, bạn vẫn tán thưởng bản đó.
Không yêu văn chương không phải là một tội, cũng không phải là dấu hiệu của sự ngu dốt. Hôm đó, bạn không bỏ ra 45 phút để sửa soạn đi ngủ. Một người có thể muốn tới thành La Mecque (Đất thánh của những người theo Hồi giáo).