Có lẽ tôi sẽ kiếm chút gì ăn. Bạn vừa nghe vừa kiểm kê lại những ý nghĩ hôm qua… Chính nó làm bạn đau không ít.
Ta đâu ham hố thắng thua. Nhưng dù có ông nào bảo đời thực ảo khôn lường, sướng có khi là khổ, khổ có khi là sướng, mới có khi là cũ, cũ có khi là mới, xã hội nào mà chả như xã hội nào, cải tạo mà làm gì thì kệ cha ông ta. Bạn cũng đã khá quen với sự ngộ độc âm thanh.
Nhưng đây là một trận bóng. Bây giờ con hứa với các bác và bố mẹ bật lên, học cho tốt nhé. Chơi là giữ kín mọi điều mình biết.
Em quên mình là một thiếu phụ mà cứ ngỡ mình như một thiếu nữ bị bố mẹ cấm đoán không cho gặp người yêu. Nhằm sớm tạo ra những con người ưu tú hơn. Và bạn sẽ bắt đầu thống kê các cơn đau để thanh minh cho sự yếu ớt thần kinh ấy.
Như một chương trình diệt virus được cài đặt vận hành theo định kỳ. Không phải vì lũ trẻ ăn xin ít đi. Và cúi mặt mỉm cười với mình thôi.
Sở dĩ bạn tả khá tỉ mỉ chỗ bạn viết từ đầu đến giờ vừa là để luyện môn miêu tả mà bạn còn kém, vừa là để ngầm chứng minh đầu óc bạn vẫn khá minh mẫn. Mà tôi nghĩ chính ông đang làm mất thời gian đấy. Bạn bắt đầu tưởng tượng: Cuối cùng thì những cơn mệt tích tụ đã quật ngã bác? Hay bác biết bạn không có tên trong danh sách lớp.
em đi đâu hết một đời - mà không để lại một nhời cho ai - em đi trọn vẹn rộng dài - mà không thả lại một vài cơn thơ - em đi từ lúc bấy giờ - tôi không hiểu cứ đợi chờ em đi - em đi bởi cái lẽ gì - vì ai hay chỉ là vì đi thôi - dù sao em đã đi rồi - duy còn nỗi nhớ lặng ngồi trên mi 5 phút, 10 phút, 15 phút… Tôi cứ nghĩ miên man… Đánh hay không đánh? Nghĩ mãi không ra.
Tốt hơn là nên nhập vai. Kết quả đợt điều trị này chưa biết ra sao. Một mặt vừa thấy phẫn nộ bằng chính những nguyên tắc về phép cư xử đã được họ giáo dục, một mặt vừa tự dằn vặt vì một đứa con lại phẫn nộ trước cha mẹ.
Đôi khi tôi mặc cảm vì sự mâu thuẫn và âm thầm chống đối này. Và phải đập xác xuống nền đá hoa lạnh buốt. Mẹ đang tìm cách cứu rỗi tôi, an ủi chở che tôi, chia sẻ với tôi.
Ông ta đốt vì chúng bổ ích. Hơn nữa, họ không thông minh đến thế đâu. Có thể tột cùng tuyệt vọng (31.