Tất nhiên, chỉ có một số điểm tương đồng. Làm thế nào để ngừng viết. Cả buổi tôi mời anh chàng ba cái kẹo nữa, anh ta từ chối cái cuối cùng.
Nước đôi thay, chắc đâu chúng ta đã tìm ra bản chất của sự phong phú để biết nó là gì. Tình yêu bao giờ cũng mới. Nó khiến ta sợ hãi và xa lạ.
Oan không kém từ đạo đức chiếm đến hai phần ba dung lượng thuật ngữ đạo đức giả nên vì chữ giả mà bị ghét nhau ghét cả tông ti họ hàng. Hôm trước tôi khóc, hôm sau tôi đốt. Sáng nay 8 giờ bạn dậy.
Nhưng không hướng tới nó thì tôi lại thấy mình hèn hạ. Sẽ rất lâu nữa hoặc không bao giờ họ biết cái gì góp phần giết chết họ và họ góp phần gì giết chết kẻ khác. Khi chúng làm tôi thấy nhẹ đi.
Ngứa tay hái chơi? Không muốn nó mọc chỗ đó hút chất của cây to? Hay đem trồng nơi khác? Lại có một bức tường cạnh trường học, hôm bạn ngồi quán nước thấy ai đó đã dỡ gạch tạo thành một ô cửa sổ trên bức tường ấy. Có thể bị trước đó nhưng không nhớ hoặc không nhận thức được. Chị út là người bạn học lớp một với tôi.
Khi không còn nhiều sức để nhận thức rõ, bạn sợ mình đang viết trong trạng thái suy giảm năng lực. Vừa rồi, máy tính trục trặc, hỏng mất tám trang vừa gõ và một đoạn phân tích mới. Á à, cá không ăn muối cá ươn… Tưởng tưởng chơi chút vậy thôi, ai dám hỗn.
Còn những ngày tiếp theo là tùy thuộc vào ông. Ta có thể giải thoát cho người đàn ông đó khỏi đau đớn và lũ con đốn mạt. Sự nặng nề chính là sự nặng nề trong cách nghĩ của mọi người về cháu.
Cũng như dù sao họ cũng là những người thân, bè bạn khác của tôi. Điều khiển thanh niên, người lớn bằng các cuộc chơi, chất kích thích và tình dục. Như một phương pháp nới ra gọng kiềm của mẹ mình.
Không nhiều thiên tài muốn kể hoặc có khả năng kể về mình. Bạn cười cười, thế là vẫn chưa hết mơ rồi. Và tôi sẽ cố tâm niệm sẽ quay về.
Chị cả bị công việc và đời sống làm cho bớt đi phần nhân hậu, chị út có một tinh thần nhân ái dường vững mạnh hơn. Cuộc sống còn cần có tầm nhìn xa bên cạnh những hoạt động sống cũng rất sống đó. Họ bảo: Cháu không được để râu, đến ông và các bác còn không để mà cháu lại để.