Hentaai

Ông xã mãi coi tivi không biết bà xã lén Nắc với bạn thân

  • #1
  • #2
  • #3
  • Khi ấy, bạn chỉ biết tìm đến trạng thái trống rỗng. Sự thai nghén tương lai lúc nào cũng đứng trước rủi ro băng hoại. Chúng không quá gay gắt, bộp chộp và bất cần lí lẽ như bọn khủng bố.

    Điều đó làm tôi phần nào yên tâm. Bước vào, cảm giác không bị bỡ ngỡ. Có lẽ bây giờ, gặp những trường hợp như vậy, tôi sẽ thể hiện uy lực bằng cách khác.

    Số cháu đầy đủ nhưng chả bao giờ sung túc cả Rồi bác bảo: Tết này về mua cho bố cái dao cạo, mua cho mẹ ít đồ trang điểm, mua cho em cái gì nó thích. Hắn sợ khi đánh mất hoàn toàn cảm giác mặc cảm cũng là lúc hắn đánh mất đạo đức cũng như sáng tạo. Phải trình đơn cho cái loại đó, nhục lại còn làm cao, còn chửi đổng.

    Tôi lại dẫn ông anh đi. Chắc mẹ không đi được một mình. Nó, tiềm thức, suy nghĩ và vận động cùng với sự suy nghĩ và vận động mà bạn nhận thức được bạn đang.

    Tôi khóc vì đó là mong muốn chính đáng, rất chính đáng của họ với những giới hạn về khả năng và nhận thức của mình. Có lúc, ngồi bóc những gói mì chính khuyến mãi trong các hộp thuốc đánh răng ra để bán riêng… Nhiều khi nhìn những cảnh ấy, tôi cảm thấy buồn bã vì đó lại chính là những sự hy sinh lớn lao nhất. Mất chứ không phải biến mất.

    Cái chính là tớ đã cho cái vỏ kẹo vào túi và anh chàng chắc cũng nhìn thấy. Cũng như những cơn đau ứ dồn trong ngực, trong họng, trong mắt, trên lưng, nhè nhẹ nơi đầu ngón tay, chúng cũng quen với mình rồi. Nhưng rồi ai đó nhận ra một bọn nào đó đem bom đi giết người, đàn áp quần chúng lương thiện mà cũng bảo là hiện sinh, ta thích thế thì làm thế nào?

    Thế nên bao giờ cũng thường là người quen nhận ra bạn trước mỗi khi chợt lướt qua nhau. Tưởng hay ho, lễ nghĩa nhưng thực ra chả văn minh tí nào. Còn những ngày tiếp theo là tùy thuộc vào ông.

    Một lần, ông quan đến chơi nhà, con chó sủa nhặng lên, bị chủ đá vào mõm. Cái giá cắm bút dựa lưng vào tường, cái bàn kê sát tường, đối diện với bạn. Cái gì đời lấy đi, cứ để đời lấy đi.

    Mình lại biết thêm một con đường đến đồn công an. Khi những ý nghĩ này gõ nhịp trong óc, lòng bạn không có căm hờn, chỉ một chút bực bội, nhưng như thế cũng đủ để làm xúc tác với men tiềm thức. Bây giờ bạn chỉ dừng lại ở một số nhân vật.

    Và nếu gia đình không nhận thấy cần chia sẻ những gánh nặng và lo âu bằng cách để bạn sống và lựa chọn học hỏi cái phù hợp với mình thì bạn sẽ ra đi. Nhưng cơ thể tàn tạ không cho phép bạn thực hiện những cú xoay mình uyển chuyển hay bứt phá như trước kia. Ta luôn cố giữ sự nhẹ nhàng của một đứa trẻ để âm thầm tưới sự trong trẻo, lương thiện làm đời sống họ thêm thoải mái.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap