Rủi ro càng cao thì thời cơ càng thuận lợi vì rất ít người dám trải qua thử thách ấy. Sau 8 năm, Việt Minh đã chiến đấu và đánh bại Pháp trong trận Điện Biên Phủ. Ông chẳng bao giờ biết được rằng mình đã khám phá ra Tân thế giới và mãi cho đến nhiều năm sau đó,sự thịnh vượng tột bậc của khu vưc này mới được nhận ra.
Họ thảo luận không ngừng suốt ngày cho đến lúc Xanthippe quá chán ngấy và bắt đầu chửi rủa, đuổi họ ra khỏi nhà . Lần nọ, một người hàng xóm quan sát thấy một ông lão 80 tuổi ở bên cạnh nhà đang trồng một cây sầu riêng non. Tại sao ta lại phải có cơn mưa này?Tại sao ta lại phải thất bại?Tôi nghĩ tốt hơn nên đặt câu hỏi theo cách khác:tại sao ta phải trải qua những kinh nghiệm thất bại?Để minh họa cho điều này,tốt hơn cả là nêu một vài ví dụ
Nhiều năm sau, khi đoàn ba le ngày trước đến thị trấn, cô đi xem và khi rời khỏi nhà hát, cô va phải nhà biên đạo múa khi xưa giờ đây đã 80 tuổi. Sau khi học trung học ở Malay, Maznah rời khỏi làng bà đến thủ đô tham gia một khóa học về ngôn ngữ và phiên dịch tại trung tâm ngôn ngữ. Phải chăng điều đó được coi là một chân lí, nhưng không thực sự áp dụng nó vào trong cuộc sống của mình?
Những câu phát biểu dưới đây cùng thể hiện một quan điểm mà tôi vừa đề cập đến. Khi bà trở về nhà, nhà hàng đã bị đóng cửa. Năm 1927, ông bắt đầu kinh doanh cao su.
Tron cuộc hành trình xuyên suốt cuộc đời mình, ta luôn nghĩ rằng nắng có lợi cho ta - và đặt nó ngang hàng với thành công, còn mưa thì có hại nên luôn bị gắn liền với thất bại. Được sự giúp đỡ của hai người bạn, tôi đã đi dán các áp phích cổ động . Thật ra , vấn đề không phải là người đó đã rơi bao nhiêu lần mà khả năng leo lên mỗi lần ngã.
Là người thường xuyên viếng thăm đảo quốc này, đồng thời có một số bạn bè ở đó, tôi thật sự thấu hiểu những điều ông Lý đề cập đến. Như một câu tục ngữ đã nói: “Người ta chỉ buông xuôi chứ không thất bại”. Không chỉ đèn xanh mới tốt.
Trong ngục, Kim tự học tiếng Anh, nghiền ngẫm những tác phẩm của Mạnh Tử, Plato, Bertrand Russell và Abraham Lincoln. Để chứng minh quan điểm của mình rõ hơn, tôi xin kể một câu chuyện. Trong hơn 10 năm đi học ở đây,suốt 7 ngày trong tuần ,từ 5 giờ sáng đến nửa đêm ,Thành Long phải học một học 1 chương trình rất nặng về âm nhạc.
Có hai loại công việc mà người dưới 40 tuổi có thể làm tốt. Nhưng hãy cẩn thận, mỗi “nhân” chín sẽ thành một quả tương đương với nó. Vì thế,tôi cứ giả vờ biết mọi thứ.
Một số người đã thử vận may ở các nước khác và đã thành công. Khi ta không có nó, ta không có cảm giác sợ hãi như thế vì ta chẳng có gì để mất cả. Hãy thử tưởng tượng xem sẽ có bao nhiêu phát minh, sáng kiến được đưa ra.
Ví dụ như hôm nay bạn quyết định đi dự hội thảo trên một hòn đảo tách biệt hoàn toàn, không điện thoại, và mỗi tuần chỉ có một chuyến bay duy nhất rời đảo và một việc gì đó sảy ra cho những đứa con của bạn. Có thể chúng ta không nhận ra điều đó nhưng thật ra,giờ đây chứng ta đang nằm trong một phần của một kế hoạch xuất phát từ sự bại trận của nước Nhật Ngày xưa, có một người phụ nữ chỉ có độc nhất một người con trai nhưng chẳng may lại qua đời.