Hai chàng hiệp sĩ mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình. Với thanh kiếm trên tay, chàng vừa ngủ vừa canh chừng thú dữ. Anh lúc nào cũng muốn mọi chuyện dễ dàng thuận lợi.
- Thế ngài có biết tôi có thể tìm được đất mới ở nơi nào không? - Quả tình ta rất mệt. Ngước lên nhìn trời, bỗng tầm mắt chàng thấy thấp thoáng một đỉnh núi rất cao từ phía xa.
Nott chợt nhớ ra rằng mình chưa nói chuyện với Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây. Anh đã làm gì sai nào? Sao anh lại thấy khổ sở đến thế? Anh tự hỏi: "Ta xứng đáng có được may mắn. Ngượ lại, lần gặp gỡ này của chúng ta chứng tỏ với tôi một điều rằng tôi cũng có thể làm được như Sid.
- Cậu nghe đây, tôi chẳng hưởng một gia tài nào cả, nhưng tôi đã được thừa hưởng một điều còn quý giá hơn từ ông nội của mình. ngay dưới chỗ chàng ngồi. Tôi không nghĩ là mình đã sáu mươi tuổi rồi.
- Dĩ nhiên là không rồi! Giọng nói nhà ngươi dường như cũng muốn khẳng định điều đó rồi. Bà ta là chủ của các loài cây và là cây thông thái nhất trong khu rừng này. Chàng phải làm gì bây giờ? Trong bất cứ trường hợp nào chàng cũng đã cố hết sức mình.
Mụ muốn có cả hai điều: trước tiên mụ muốn Nott giết chết Merlin, và thứ hai mụ muốn lừa Sid đi khỏi nơi này để mụ có thể chiếm được Cây Bốn Lá thần kỳ trong trường hợp nó sẽ mọc đâu đó trong khu rừng này. Quả đúng là mọi việc đã xảy ra như thế. Khi hai mươi hai tuổi, một cơ hội lớn đã đến với tôi.
Sid xuống ngựa chậm rãi tiến lại gần hồ. - Quả tình ta rất mệt. Ta sẽ đi tìm Cây Bốn Lá thần kỳ .
Những vấn đề của người khác thường lại là một giải pháp cho chính cháu. Với thanh kiếm trên tay, chàng vừa ngủ vừa canh chừng thú dữ. Thế nhưng cũng chẳng có gì khác hơn nữa.
Nott quay lại và nhận ra Bà chúa hồ. Chàng biết là cơ hội này rất mong manh nhưng ít nhất chàng cũng đang làm một điều gì đó có thể cải thiện được tình hình. - Còn tôi thì không thể nào lầm vào đâu đượccái nhìn thẳng thắn và chân thành của cậu.
Trước khi ngủ, chàng nghĩ về sự quan trọng của việc không thay đổi mục tiêu của mình vì mục tiêu của một người nào khác. Điều này cũng không có gì là lạ. Jim không muốn tiếp tục kể thêm về chuyện mình nữa nên quay sang hỏi Max: