Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt. - À há, - James thốt lên, rồi anh đập mạnh lòng bàn tay xuống mặt bàn làm Josh giật thót người. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy.
Jessica có thể làm được thì bây giờ cô ấy vẫn có thể hoàn thành việc này. Khi giao việc, cần phải xác định cụ thể thời hạn hoàn thành công việc. Cả gia đình của James cũng vậy, cứ than van mãi.
- Jones này, quả thật cậu không chỉ là một người anh, một người bạn mà còn là một người thầy của tớ nữa. Anh cũng không quên xác định rõ thời hạn hoàn thành dựa vào quỹ thời gian tương ứng. - Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều.
- Tôi biết tôi đã gây ra những rắc rối không mong muốn. Lần này, trước khi tới văn phòng của Jones, James rẽ sang quán cà phê Starbuck's để mua hai ly Americano và hai chiếc bánh nướng. Thật tuyệt vời, đã lâu lắm rồi bọn nhóc mới lại có dịp gặp nhau, chúng sẽ tha hồ mà nghịch ngợm!
Điều quan trọng là cậu phải biết rút kinh nghiệm. Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt. Xét cho cùng, trường hợp này cũng chưa gây ra thiệt hại gì lớn, đúng không? Tớ tin là mọi việc rồi sẽ ổn cả thôi.
- Cảm ơn ông, - James khẽ đáp. Quả thật là đúng như thế, tất cả nhân viên cùng phòng với Jones đều cảm thấy như vậy. - Không đơn giản đâu.
Nhưng không sao cả, James đã quá chán nản trước tình trạng mỏi mệt triền miên của mình và anh sẵn sàng làm bất cứ điều gì, miễn là có thể tạo ra những kết quả khá hơn - những kết quả mà anh đã nhìn thấy từ cuộc sống của Jones. - Đó cũng có thể là một lựa chọn. - Đây là những thắc mắc của tôi.
Họ lớn lên trong cùng một thị trấn, sống trên cùng một con đường và ở cạnh nhà nhau. Bằng cách đó, ta sẽ cảm thấy tự tin hơn. Và điều kỳ diệu hơn cả là hai cậu con trai đầu lòng của hai gia đình này đều ra đời vào cùng một ngày, trong cùng một bệnh viện, và hai bà mẹ đã nằm cạnh giường nhau!
- Jones à, vì sao ngay từ đầu cậu không nói hết luôn một thể? Nếu thế thì có phải tớ đã tránh được bao rắc rối và không phải làm phiền đến cậu nhiều lần như thế không? Thoạt đầu, công việc vẫn diễn ra khá tốt đẹp. Sếp của James rất lo lắng và đắn đo về năng lực của họ.
Kể từ đó, họ được bố trí làm việc trong hai căn phòng riêng biệt nhau. Mọi người lại thấy anh mỉm cười. Và cho đến khi họ vào học cấp một thì bất kỳ người thứ ba nào cũng không thể phân biệt được ai là ai.