Hentaai

Cả gia đình cùng loạn luân

  • #1
  • #2
  • #3
  • Như trên kia tôi đã nói, cả các nhà khoa học cũng quay về tôn giáo. Vậy tại sao ta không cầu nguyện? Gọi là Thượng Đế, hoặc Phật, hoặc Thánh, sao cũng được hết. Khi lại phòng Bác sĩ Sadler, ông ta mặt nhăn như bị.

    Tôi dự hàng chục cuộc hội họp và quyên tiền giúp hội Hồng thập tự. Lại một mùa hè, chúng tôi đi cắm trại ở thung lũng Touquin tai chân dãy núi Canada. Trong thế giới chiến tranh lần thứ hai, ông Winston Churchil, hồi đó đã 70 tuổi, vẫn làm việc 16 giờ một ngày.

    Ông Loftin 70 tuổi và đau, phải nằm ở giường hoài. Kinh nghiệm đó đã cho tôi những bài học. Rồi những tiệm nước, tiệm cơm khác cũng dần dần đặt, mỗi ngày một nhiều.

    Mỗi ngày bạn để nó trên bàn viết, ngay trước mặt. Nghĩa là tôi dông đa!". Họ có vẻ luôn luôn cáu kỉnh, tóc họ bạc hoặc rụng, nước da họ sinh ra đủ thứ mụn, nhọt, ghẻ, lác.

    Nhà kinh tế trứ danh John Stuart Mill nói: "Không có gì thiệt hại cho xã hội bằng trong kỹ nghệ, có nhiều người không hợp với nghề của họ" Đúng. Khi tôi hỏi bà Speer rằng một người đàn bà nấu nướng khéo, những lúc rảnh, có thể kiếm tiền bằng cách đó tại một châu thành trên 10. Tôi kể ra đây vài thí dụ:

    Tôi sẽ bị giam vô "nhà cầu" của chúng. Ông lo nghĩ quá đến nỗi ông tưởng bị ung thư trong bao tử, phải đi khám bác sĩ. Barmack đăng ở tạp chí Tâm lý báo một bài trong đó ông báo cáo vài thí nghiệm về sự mệt nhọc do buồn chán gây nên.

    "Những nỗi bực mình nhỏ nhặt của ta cũng vậy. Khi chúng khám phá ra điều ấy thì tôi không có mặt tại phòng giấy. Lẽ cố nhiên, chồng bà chẳng phải là người hoàn toàn.

    Nhận một nút đi rồi nghe, trong mỗi đoạn đời, chiếc cửa sắt sập lại, ngăn hiện tại với quá khứ. Rồi tắt máy quạt, máy lạnh và tất cả những máy điện cốt cho không có tiếng động nào hết. Vậy sáng thứ hai cứ xuống hãng như thường lệ, và cứ hành động như không có gì xảy ra cả thì còn có hai dịp may để khỏi bị nhốt vào "nhà cầu".

    Công việc đó chán đến nỗi cô quyết định làm cho nó hoá vui mới có thể sống mà chịu nổi được. Nếu đó là ý kiến của bạn thì bạn có quyền giữ nó. Tôi bây giờ còn vẳng nghe giọng người ca trong khi làm việc:

    Một hôm người chủ tiệm tạp hóa kia lại mách tôi rằng đứa con trai bảy tuổi của tôi ăn cắp hai cây viết chì. Sau, duỗi bắp chân, rồi tuần tự đến những bắp thịt khác trong cơ thể. Chúng ôi mời bệnh nhân đến đây để họ có dịp bày tỏ những buồn phiền của họ, cho đến khi họ thấy tâm thần nhẹ đi thì thôi.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap