Nếu vậy thì bạn hãy hình dung Richard Gere trở về từ chiến trường. Trong trường hợp không thấy chùm chìa khóa, bạn hãy cố gắng nhớ lại xem mình đã dự định làm gì trước khi bước vào nhà. Nó sẽ bao gồm “danh sách các công việc của ngày mai”.
Trong chương sau, bạn sẽ tiếp tục học các cách ứng dụng khác của phương pháp liên tưởng. Câu trả lời sẽ tự đến với bạn vì bạn có thể trong qua khứ nó đã xảy ra nhiều lần. Billous thoải mái tiếp tục với những điều mà anh ta chau chuốt thật kỹ lưỡng trong vài phút còn lại:
Tuy vậy, bạn hãy cố gắng thử áp dụng một loạt các kĩ thuật mà tôi sẽ dạy bạn để đạt kết quả tốt nhất. Những người này thường nói rất nhỏ và hiếm khi nhìn người nghe. Bạn vừa vẽ gì vậy? Đó rất có thể là một chiếc vương miện hay một chiếc Hamburger.
Thậm chí bạn còn có thể dùng tay “sờ” vào thân ướt nhẹp và nhầy nhụa của nó. Điểm cốt yếu nhất là chỉ có bạn mới biết điều gì tốt nhất cho mình. Chúng ta đã biết các chuyển các con số thành các từ có nghĩa và ngược lạ.
Mọi thứ trong cuộc sống của chúng ta đều được chia thành ba phần, và quá trình ghi nhớ cũng tương tự: Thứ nhất: bạn gập sách lại, đặt nó lên giá sách và vẫn sống theo cách như bạn chưa từng đọc cuốn sách này. Điểm mạnh thứ III: Cừa MCXLLLV rẻ hơn các cánh cổng gỗ! Giá của nó là 1.
Hơn nữa, thực tế việc không thể nhớ tên một người thường xảy ra đúng vào lúc người đó đang đứng trước mặt bạn thật khó hiểu. Junk Goo (J, N, K, G) = 6277 km. Đây cũng là một thực tế rất phổ biến với các ảo thuật gia.
Và chúng ta không thể thấu được những sự việc có vẻ phi lý này. Như bạn thấy đấy, cách viết tắt giúp chúng ta có thể nhớ sự phân loại của mọi thứ. Khả năng ghi nhớ này sẽ tạo ấn tượng tốt và sự cảm kích từ những người tham gia.
Ngày nay, các kĩ năng của chúng ta đã vượt xa so với họ trước đây. Những sinh viên có khả năng tận hưởng cuộc sống là những người học trong khoảng thời gian ít nhất, học hiệu quả, có chừng mực và tốn công sức ở mức độ vừa phải. Chúng ta đi học là bởi vì ta muốn thế.
Anh ta nhìn vào cánh cửa phòng và lập tức nhớ đến cổng gỗ, hình ảnh then chốt đầu tiên của anh ta. Người thuyết trình cũng là một diễn viên. Mục đích của tôi là chứng minh cho bạn thấy việc nhớ theo cách mà bạn chưa từng làm trước đó là điều có thể! Tất cả những gì bạn phải làm ngay bây giờ là tăng tốc cho “cỗ máy” tưởng tượng của bạn.
Như đã nói, tất cả là vì chúng ta không chịu chú ý. Các em có vẻ lúng túng, nhưng rồi các em bắt đầu nói ra những điều các em biết. Thậm chí bản báo cáo này còn được buộc bằng một sợi dây kim tuyến.