By all the stars above you. Nếu tôi có tật nói lắp, tôi cũng không ngại nói với bạn rằng: Xin chà-à-o! R-r-ấ-t vui đ-ư-ợ-c-c làm quen v-ới bạn! T-t-ê-n của tôi là Larry King. Lần đầu tiên và lần duy nhất trong đời, tôi thấy Jim ngồi lên ghế bành còn té lên té xuống.
Tôi đánh giá anh ấy là một con người khá hoàn hảo. Nếu có một điều ước, tôi chỉ ước gì được nằm thẳng cẳng xuống một cái giường và ngủ. Bao nhiêu tự tin trước đó biến đi đâu mất, cậu không thể trình bày một cách thuyết phục để bán được một cuốn sách nào.
Hãy chia sẻ nỗi buồn, niềm cảm thông sâu sắc với tang gia. Cách tốt nhất để không lãng phí thời gian? Đừng đi. Giây phút của tình người! Danny đã tạo ra khoảnh khắc thiêng liêng ấy không phải từ sự cởi mở, hay từ những lời nói hay ho thú vị mà từ một tấm lòng biết chia sẻ và đồng cảm.
Chuyện gì phải đến đã đến. Đôi khi câu chuyện này được tranh luận suốt cả bữa tối. Vấn đề là ở chỗ, nếu bạn không lắng nghe người ta nói thì người ta cũng đâu có nghe bạn nói.
Lúc này tôi mới nghĩ trong đầu là nên nói cái gì tiếp theo. Nhất là đừng bao giờ để người khác nghĩ rằng bạn không muốn nói chuyện với họ. Và không quên nhắc Benny một lần nữa: Nhớ nghe chưa Đừng cười.
Tôi chắc chắn rằng người ta sẽ vui vẻ khi nói về nó. Họ không tin vào những thắng lợi bấp bênh nông cạn trước mắt, chúng không có giá trị thật sự và chẳng chứng minh được gì ngoài sự háo thắng mà thôi. Ban nãy tôi đã quá căng thẳng, mà không hiểu sao cái miệng của tôi khô như bông vậy… Cho nên… Cho nên ông giám đốc vừa mới đá sập cánh cửa cái rầm và quát rằng: Đây là nghề phát thanh.
Không phải ngẫu nhiên người ta bảo đôi mắt chúng ta là Cửa sổ của tâm hồn. Trong một nhóm bạn lâu năm thì cũng có thể thẳng thắn và thành thật làm sáng tỏ những vấn đề gai góc riêng tư như việc quan hệ giới tính chẳng hạn. Họ nghĩ bạn ám chỉ họ đã già (dù ý của bạn không phải là như thế).
Nếu là người lãnh đạo, bạn phải quán xuyến mọi thứ và một trong những vấn đề quan trọng là phải tạo một mối quan hệ tốt với cấp dưới. Thế rồi đột nhiên sau ba tuần, người phát thanh buổi sáng nghỉ làm. Chỉ cần nói một cách chân thành rằng: Tôi xin chia buồn.
Tên của tôi là Larry King, rất hân hạnh được làm quen với cô! Suốt đêm hôm qua tôi đã làm việc liên tục. Tôi vẫn còn nhớ vào cuối những năm 1960, khi tôi đang phụ trách chương trình trò chuyện trên radio mỗi tối ở đài WIOD.
Đài phát thanh Miami Dolphins xin kính chào quý vị thính giả! Mời các bạn theo dõi trận bóng giữa hai đội Dolphins và Bills, được chúng tôi tường thuật trực tiếp tại sân Buffalo. Người ta bắt đầu gọi điện lên đài, nhưng họ không nhận được một câu trả lời nào cả. Ngay từ sáng sớm tôi đã véo tai bên trái, đập tai bên phải, tự nói với mình: Ráng tỉnh táo! Ráng tỉnh táo!.