000 toa mà chỉ có năm toa bị tai nạn. Nó giúp ta bày tỏ rõ ràng nỗi lo âu hiện có trong lòng. Carrier, tôi gặp lời khuyên: "Hãy nhìn thẳng vào sự tai hại nhất" Và tôi tự hỏi: "Nếu ta không chịu hối lộ nó, mặc cho nó đưa tài liệu ra Biện lý cuộc thì sự tai hại nhất nếu có, sẽ đến mức nào?
Những nhà chữa bệnh thần kinh đều nói rằng công việc - nghĩa là luôn luôn có việc làm - là thứ thuốc an thần rất kiến hiệu. Thành thử không ai chế nhạo tôi nữa mà cảm tạ tôi. Bạn nên cầu Trời đừng bao giờ bị bệnh thần kinh thác loạn vì không có nỗi đau đơn vật chất nào có thể ghê gớm hơn nỗi thống khổ của một tinh thần hấp hối hết.
"Đừng lo tới ngày mai vì ngày mai ta phải lo tới công việc của ngày mai. Đời sống là một cuộc biến đổi không ngừng. Ông tuyên bố: "Bắt chước người khi không bao giờ đi xa được.
Một bữa ông ta ngỏ ý xin cha cho làm thợ máy. Họ vừa "ca những điệu vui" vừa chết. Tôi nhận thấy rằng nếu dùng hết thời gian vào việc tìm tòi những sự kiện một cách vô tư khách quan, thì khi nhận thức những sự kiện ấy, ưu tư sẽ tan dần đi".
Tôi không bao giờ quên được một ý kiến đã đọc trong tờ báo Đời bạn. Chúng không gieo, không gặt, cũng không phơi, không cất. Tôi lo nó bị lung tung lên trời quá.
Chúng ta không hiểu được những bí mật của cơ thể ta, của điện, của xe hơi, song chẳng phải vì vậy mà chúng ta không dùng và hưởng những vật ấy. Tôi không kể chuyện ông "X", ông "Y" nào, hoặc "một người quen ở Ohio" cho bạn nghe đâu. Đứng nhỏ không những thấy vui mà còn học được giá trị đồng tiền và cách tiêu xài nữa.
Nói không ngoa, họ đau vì đã mất sự thăng bằng bởi mất tin ở tương lai. Mỗi ngày làm một việc thiện để làm nở một nụ cười trên môi người quanh ta. Sau cùng ông lại bác sĩ khám bệnh.
Vậy nếu những lời chỉ trích bất công làm cho ta buồn bực, chán nản thì đừng quên quy tắc này: Chương trình đó do ông Sibyl F. Cả trăm người đàn bà còn khổ hơn hà nhiều: Số tiền bảo hiểm về nhân mạng của ông chồng để lại đủ cho bà an nhàn tới chết vả chăng ba người con gái đã thành gia đàng hoàng cũng rất dư sức đón bà về nuôi.
Lo làm cho thần kinh căng thẳng, ta cáu kỉnh hại cho những dây thần kinh trong bao tử, làm cho dịch vị biến chất đi và thường sinh chứng vị ung". Rán tỏ ra là một đạt nhân về vấn đề ấy. Tưởng Giới Thạch và Đại tướng Montgomery cũng vậy.
Như tôi đã nói, tôi luôn để trên bàn cuốn "Quẳng gánh lo đi để được khoẻ mạnh" của bác sĩ Edward Podalsky. Cuốn này dày 215 trang, bảo ta biết phần rủi của ta trong đủ các môn cờ bạc và cũng bảo ta phải biết phần rủi tính theo một cách khoa học về hàng chục ngành hoạt động khác nhau nữa. Thời Benjamin Franklin, các tín đồ phái Quaker [12] cũng thường dùng nó ở tỉnh Philadephie.