Cháu nói thế không đúng. Cái kiểu luôn muốn giải quyết được sự việc trước khi nó xảy ra. Nhớ lại cái lúc tôi khóc, nước mũi chảy tong tỏng xuống trang sách.
Họ bảo cắn là anh không thể không cắn dù có thể anh kinh tởm hành động đó. Tôi muốn thử những cách khác. Hắn biết vì hắn đã từng.
Em sẽ ngắm nó từ đời sống cũ và đời sống mới. Điều này những kẻ cô đơn hầu như không thể cảm nhận. Tôi cứ tà tà gạt chân chống.
Thằng em tôi đang tuổi trưởng thành. Mệt và không thích thú. Tôi ngồi đây, chẳng làm gì cả, chẳng bán mua gì cả, tôi đợi cô tôi.
Một cái gì đó kinh điển. Thấy mình như một kẻ ngu si, trơ trọi, chẳng biết làm gì. Nhà văn lại mở mắt ra và mỉm cười: Mình đã đúng.
Đồ gian dối, mày chứng minh tấm lòng cao thượng hệt như một bà trưởng giả! Sự tan rã đạo đức bắt đầu từ những tấn bi kịch thế này, lừa ông sao được? Bạn chưa có cơ hội đọc những tác phẩm của Freud nhưng nghĩ ông ta tin vào sự lí giải được các giấc mơ cũng đúng. - Ông quả là người biết lo xa.
Vì tôi là kẻ chẳng đáng tự hào gì. Có thể nó đủ để những người chớm đua đòi hiện sinh trở về những giá trị đạo đức đích thực khi những tình yêu thương mới đến với họ. Những định nghĩa có thể sai hoặc đúng, hay hoặc không hay.
Cháu bảo: Để cho đẹp ạ. Ở nhà nó nói nhiều mà toàn nói trống không. Đốt xong thấy người hơi nhẹ.
Tôi định kiến và chủ quan quá chăng? Thù dai quá chăng? Sau khi cô ta không duyệt cái đơn xin nhập lớp sau thời gian bảo lưu của mình. Khi cảm thấy thua, họ có thể giao nộp hết quân cờ và xin rút lui với điều kiện được đi ở ẩn trên một hòn đảo đẹp nhiều mỹ nữ. Tiếc là tôi không phải quí khách.
Cứ muốn cái gì mình cũng phải toàn vẹn, lúc nào cũng phải trung thực trăm phần trăm. Nhiều khi đã chán tên sêri NGOÁY MŨI nhưng ngại đặt tên khác. Làm thế nào để ngừng viết.