Đó chính là những con sâu làm rầu… bài diễn văn của bạn. Tôi đánh giá anh ấy là một con người khá hoàn hảo. Luật sư Edward Bennett Williams kể với tôi rằng ông biết trước những câu trả lời cho mọi câu hỏi của ông trong tòa án.
Thậm chí điều này rất tệ hại khi người khác trông bạn thật buồn cười và lố lăng. Vở này có anh bạn Jackie Gleason của tôi (vai Ralph) diễn chung với Audrey Meadows (vai Alice). Tôi đã học hỏi điều này từ Sinatra.
Đó là tấm ảnh của anh. Tôi thức dậy, dụi mắt và ngó xung quanh… Ba giây sau, tôi nhảy chồm lên, nói lắp bắp: C… á… i…gì… th… ế… n… à… y…?. Bạn thấy đấy, không việc gì phải xấu hổ, thẹn thùng hay e ngại cả! Chúng ta nên chia sẻ tâm sự của mình, thắng thắn và bộc trực, không quanh co, không giả tạo.
Tôi là người phát biểu sau cùng. Nhưng tôi vẫn luyện nói mỗi ngày để nâng cao chất giọng hơn nữa, tôi không muốn dừng lại. Những đồng nghiệp sẽ nghĩ gì? Họ không thể đánh giá cao bạn được.
Ba đứa chúng tôi Herb Cohen, Brazie Abbate, và tôi có một cậu bạn cùng lớp tên cúng cơm là Gilbert Mermelstein, nhưng chúng tôi quen gọi là Gilbert bằng cái tên thân mật là Moppo hơn. Rồi Danny hỏi: Thưa chị, con trai của chị thích nhất bài hát nào? Người mẹ trả lời: Ca khúc Dena. Nhiều người nói tiếng Anh có thói quen dùng hoài hai từ you know (bạn biết không).
Nếu không, người ta sẽ không có ấn tượng gì sau khi trò chuyện với bạn và sự hiện diện của bạn hoàn toàn mờ nhạt. Máy quay thì đang chạy tới. Trên bàn chúng tôi chẳng có một bông hoa nào, phía sau cũng không có những bức tranh khổng lồ nào về quang cảnh New York hay Washington làm phông cả.
Sang đầu hiệp hai, chúng tôi được cứu hộ với một tờ sơ đồ trận đấu. Bạn có ngạc nhiên không khi tất cả những thương gia thành công mà tôi biết đều là những người có tài ăn nói? Trong chương này tôi sẽ nói về những nguyên tắc cơ bản mà tôi đã học hỏi từ họ cũng như những kinh nghiệm của riêng tôi. Vai diễn thật của Mitchum ngoài đời mang đến cho chúng ta một bài học: Đừng bao giờ hỏi chuyện một người không thích nói.
Ngôn ngữ của đôi mắt quan trọng. Sự nhấn mạnh này có hai tác dụng. Riêng đối với tôi thì thế là ổn, chỉ cần nói được đôi ba câu ngớ ngẩn đó thôi cũng giúp tôi bình tĩnh và tự tin trở lại.
Khi gặp phải chuyện gì không như ý, hãy cố quên nó đi và nghĩ đến những việc khác có thể đem tới niềm vui cho bạn. Tôi liếc nhìn đồng hồ…11:07. Hãy cố gắng khắc phục mọi khó khăn và loại bỏ bất cứ lý do gì để bắt đầu tiến hành cuộc họp đúng giờ.
Nếu không bình tĩnh, tự chủ được thì nó sẽ khiến ta làm những việc ngớ ngẩn và tai hại vô cùng. Nó tìm hiểu tất cả những việc xung quanh anh… Nếu cô ấy đáp lại lời bạn thì bạn sẽ có một cuộc nói chuyện thú vị.