Ví dụ khi bạn bực tức, tự nhiên bạn muốn chỉ trích, khiển trách chứ không nghĩ tới sự tự đặt mình vào địa vị người. Khuyến khích họ nói về họ. Tại sao? Tại họ nghĩ tới họ, tới cái mà họ đương tìm kiếm.
Cho nên xin Ngài nếu có thì giờ quá bộ lại xem giúp chúng tôi để chỉ bảo cho chúng tôi cách sửa đổi, ngõ hầu được giới chuyên môn thâu dùng, thì chúng tôi đội ơn Ngài lắm. Có lúc tôi muốn được làm nghề của ông. 000 đồng để bắt đầu làm máy của tôi rơi, tôi bằng lòng bỏ số tiền đó đi, làm lại máy khác cho ông, để được vừa ý ông.
Ông biết rõ những nguy hiểm tại khám Sing Sing và chức đó không vững vàng gì; muốn yên thân phải biết theo chiều gió của chính trị. Thành thử ông trưởng tòa đó cho họa sĩ một con chó đáng 100 mỹ kim và bỏ ra một giờ quý báu của ông chỉ vì họa sĩ đã thành thật khen tài nuôi chó và bầy chó của ông. Như vậy chúng ta khích lệ họ cho họ tiếp tục gắng sức.
Xa vọng mà giữ được trong những giới hạn cho vừa phải thì tốt nhiều hơn là hại. Một người cha khác có đứa con gái nhất định không ăn cháo buổi sáng. Là vì, giáo sư William James nói: "Hành động cơ hồ theo sau tư tưởng, nhưng sự thực thì cả hai đồng thời phát động.
Bà góa và giàu đó, đã không trẻ, không đẹp, cũng chẳng tài hoa gì. Gặp mặt ông, tôi liền xin ông cho coi vật quý đó. Tôi lại gõ cửa nữa: bà ta lại hiện ra, nhưng lần này để mạt sát chúng tôi và công ty chúng tôi.
Đầu óc bạn phải thấm nhuần những khả năng đẹp đẽ nó cải thiện đời bạn, những khả năng mà bạn chưa có, còn phải chinh phục nữa. Bạn sẽ thấy thiện cảm, nhiệt tâm và hảo ý chói lọi trong đoạn đó. Vừa nói, tôi vừa viết hai điều hại đó trong cột "Hại", rồi đưa tờ giấy cho ông ta và nói: "Xin ông cân nhắc kỹ lưỡng lợi và hại đi, rồi cho tôi biết ông quyết định ra sao".
Họ nghĩ tới họ, sáng, chiều, và tối. Ông có muốn biết tài sơn ghế của tôi không? - Trưa nay ông lại dùng cơm với tôi, tôi chỉ cho ông coi. Khi ngồi bàn ăn sáng, tôi hớn hở chào nhà tôi.
Cho nên khi thấy một bọn trẻ quây quần chung quanh ngọn lửa trại, tôi lại gần nói: Đọc thư bà ta, tôi tự nhủ: "Cảm tạ Trời Phật đã thương, không bắt tôi làm chồng con mụ này!". Con Rex không chịu đeo đai mõm.
Người quân tử muốn tỏ đức với thiên hạ bao giờ cũng tự lùi lại sau. Tôi nổi điên, muốn liệng bộ đồ vào đầu họ, thì thình lình, người chủ gian hàng tới. Tôi làm việc với ông đã lâu, đáng lẽ phải biết làm vừa ý ông mới phải.
Bạn đã thách đố người ta. Thiệt là tai hại! Anh phụ việc đó chẳng biết chút chi về khoa hầu bàn cả. Đứa nhỏ khóc, la, chạy về mách má.