Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa. - Khởi đầu thì khá tốt. Suốt mười lăm năm qua, nhờ làm công việc huấn luyện và đào tạo các nhà quản lý, nhằm giúp họ phát huy tối đa năng lực của bản thân, tôi có dịp được gặp gỡ với những người đến từ nhiều ngành nghề khác nhau, nhu cầu và mục tiêu của mỗi người cũng rất khác nhau.
Tớ hiểu ý cậu chứ, nhưng tớ nghĩ, đôi lúc ta nên khởi đầu từ những bước nhỏ trước khi tiếp tục những bước lớn hơn. Họ mong muốn tìm ra giải pháp cho những khó khăn mà họ (hay tổ chức của họ) đang gặp phải. Đó là, khi nhân viên hoàn tất bất cứ công việc nào mà cậu đã giao, hãy nhớ luôn lập bản tổng kết công việc.
Nhưng từ khi làm quản lý, anh không chỉ phải hoàn tất công việc của mình mà còn có trách nhiệm đối với hiệu quả làm việc của các nhân viên cấp dưới, theo đúng yêu cầu của công ty. Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ. Không chỉ thế, anh còn có nhiều thời gian hơn để tạo niềm vui cho gia đình.
Đó là nút thắt khó nhất trong công việc hiện tại của bọn tớ. Anh thầm nghĩ về hiệu quả không gì so sánh được từ những niềm vui và thành quả mà nghệ thuật ủy thác công việc đã mang đến cho anh. Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc.
Họ rất phấn khởi và hào hứng đón nhận những kinh nghiệm mà tôi đã chia sẻ qua những buổi nói chuyện. khó cộng tác với các nhân viên của mình. - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ.
Họ gặp tôi vì bản thân họ đang đứng trước những mối bận tâm khác nhau: có người cảm thấy kiệt sức vì công việc, có người lại muốn tìm cách ứng phó với những nhân viên khó bảo. - Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau.
Chồng hồ sơ gần như đã được giải quyết hết. Còn ở nhà, mọi người cũng vô cùng ngạc nhiên khi nhận thấy những sự thay đổi nơi James. James cảm thấy rất vui.
Nhân viên của James cứ luôn miệng càu nhàu và cảm thấy bản thân họ lúc nào cũng phải chịu áp lực công việc rất lớn. Thậm chí, anh đã không dành thời gian cho vợ vào ngày sinh nhật của cô ấy. Tối đó, anh tạt qua siêu thị và mua một bó hoa lili thật tươi tặng vợ.
Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế! Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. Thế nhưng làm thế nào có thể xác định phạm vi thẩm quyền cho các nhân viên của mình? Phải chăng cũng có nhiều mức độ, phạm vi thẩm quyền khác nhau? Anh nghĩ đến Josh và Jennifer, và về những công việc mà anh sẽ giao cho các nhân viên của mình.
Và những băn khoăn đó càng khiến anh thêm mệt mỏi. - Nghe này Josh, khi giao cho cậu dự án đó, tôi đã không giới hạn thẩm quyền giải quyết công việc cho cậu. - Thưa ông, tôi rất muốn bàn rõ hơn về dự án này nhằm đảm bảo rằng tôi đã hoàn toàn hiểu hết những điều ông mong muốn.