Nó cũng làm cho cả loạt quả tim chạy theo bóng dáng nó, hớp những ảo ảnh của hạnh phúc, sụp những hầm hố sau cùng nghiến răng trong tuyệt vọng. Có thể họ nghe (ba chớp ba sáng) đi mua cây thước và tội nghiệp quá, chiều họ quên mất. Nhưng phân vụ hằng ngày không còn làm họ tha thiết nữa.
Có những người chụp hình đẹp vì đẹp thật, nhưngtính xấu như quỉ. Nhưng ước muốn người đẹp là một chuyện mà nhận chân ai là mỹ nhân là chuyện khác. Cha đánh má, chị hay em gái buồn khóc, còn họ can thiệp, lên tiếng trách cha.
Tôi nói ngay tinh thần nhiệm vụ của nam giới đối với xã hội nhỏ của họ là gia đình. Lương tâm họ đã úng vì tâm hồn họ tội lỗi làm cho ủng. Duy có điều nầy tôi sợ là thường những mối tình đầu thơ mộng bao nhiêu hay gây cho người ta hối tiếc về sau bấy nhiêu.
Họ không còn muốn làm gì cả. Tôi nói ngay tinh thần nhiệm vụ của nam giới đối với xã hội nhỏ của họ là gia đình. Họ thích ai khen họ là con gái.
Nhưng dù nỗ lực đến đâu, sau cùng họ phải nhận chân rằng đã có trên trần gian nầy có một phái mà tạo hóa dành riêng cho sự diễm lệ gọi là phái đẹp. Đàn ông đừng xưng là phái mạnh khi thấy mỹ nhân, ảnh giai nhân mà lòng rạo rực, mắt liếc dọc. Nếu họ không theo ơn thiên triện tu trì thì họ sẽ lập gia đình, với một bạn đời mà lòng họ tha thiết nhất .
Điểm tâm lý nầy đáng để ý là người ta đừng lấy làm lạ sao lắm khi bạn trai tỏ ra lạnh lạt với người nào kể cả người yêu của họ hay chểnh mảng, bỏ rơi những bộ phận nào trong lúc tính những dự môn chơi thể thao, những môn thể dục. thân xác họ non nớt nhưng biến đổi nhanh chóng. Đến cái trắp của họ thì thôi y như thiên địa hồi chưa phân sáng phân tối.
Dufoyer nhận xét: Bạn trai bây giờ cảm thấy một tâm tình sướng khoái chớp nhoáng và sâu đậm. Có khi không ngay mấy lúc ấy, mà lúc họ ở một mình. Họ có lẽ không dám khinh người để cho mình sống trong xã hội như con công lạc giữa bầy gà.
vì là những vật thụ tạo của Tạo hóa và Tạo hóa dùng chúng để hoàn thành chương trình bảo tồn nhân loại. Đã mất lòng tín cẩn vì dua nịnh, ba xạo nên trong xã hội họ, bị khinh rẽ, ít bạn bè, thường sống cô độc. Họ không thấy chụp cái dĩa sẽ hỏng cái mâm.
Họ nói nghịch vì họ không thấy xa mà lắm lúc tại muốn tỏ ra mình là một giá trị vì lòng tự ái quá sôi nổi. Nguy khốn nữa là lấy cuộc đời tạm làm cứu cánh vĩnh cửu. Họ có cảm tưởng rằng tiếng của họ nghe kỳ dị quá, điều họ hỏi lảng lối quá.
Đến cái trắp của họ thì thôi y như thiên địa hồi chưa phân sáng phân tối. Nhà giáo dục vừa trừ những thuốc độc nầy vừa kiếm cho họ những giải trí lành mạnh. Ta đã biết bảntính ái tình bạn trai là bội bạc.