Hentaai

Buổi tối nhẹ nhàng cùng vợ dâm đãng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi không muốn đi đâu cả. Đúng là thân làm tội đời! Quả thực lâu lâu cũng thành quen.

    Tính ra nếu mua vé tháng hoặc vé năm thì trung bình 30. Những người như các chú không nhiều nhưng lại hay gây ám ảnh. Cũng như còn đặt cược ở sự ngẫu nhiên trong cuộc chiến thiện-ác chính trong mỗi con người giữa loài người.

    Lúc đó, không giữ được những cơn đau tổng thể bung ra đòi chào ngày mới và lưu luyến ngày cũ. Chỉ nhớ nó chẳng có gì đáng nhớ. Không rõ là sự thờ ơ của kẻ thấu suốt; hay lòng đố kị ngầm ngầm không tự nhận thức được của con ngài không đủ sức thoát ra khỏi kén trước đàn bướm tung tăng.

    Chẳng ai thua thiệt cả. Làm thế nào đây? Làm thế nào để bác ta tin? Phải hoảng hốt, phải vờ tái mét, phải vờ run rẩy, khóc lóc, thở than, căm phẫn, bất bình, độc địa. Chúng là những bước chân của suy nghĩ.

    Họ coi những nghĩa vụ, chuẩn mực tất nhiên như trời định. Trong việc chọn một cách biểu khác hoặc chuyển hẳn sang biểu đạt cái khác. Cạch! Rất thích cái cảm giác đi một quãng dài rồi dừng xe lại, gạt chân chống, tắt chìa khóa điện.

    Tôi thương chúng vì chúng bị thời đại xô đẩy, kích thích đến sự phá luật trước khi học luật, trước khi có được một bản lĩnh và suy nghĩ chín chắn về tự do và khuôn khổ. Đã bảo chả thích viết đâu. Không muốn xé mà cũng không định làm kỷ niệm.

    Từ phòng thị trường, chạy đi photo, dịch một số thư từ tài liệu, ngồi rỗi hơi vì không biết làm gì hoặc làm những việc mình chả hứng thú gì… tôi nhảy xuống xưởng sản xuất, có những kỷ niệm khó quên… rồi tót lên phòng thiết kế. Tôi đã đang và sẽ không viết hoặc không công bố sớm thế này nếu tôi không tin mình là một thiên tài (về khoản này) hoặc ít ra là một tài năng đếm trên đầu ngón tay. Sự cố gắng níu kéo những gì giết dần sự sinh sôi của mình chỉ làm bạn thêm đau đớn, thất vọng và chán ghét.

    Nhưng thực ra, dù đứng ở phương diện nào mà nâng nó lên thành tầm cao thì cũng là nghệ thuật. Như những chiếc giỏ bện rơm, xơ lá hình trái tim. Đêm qua lúc vỡ giấc lại nằm nghĩ triền miên.

    Nằm trên giường cả ngày, lúc nào cũng có người bên cạnh nhưng ít trò chuyện được, những ý nghĩ gì diễn ra trong óc chị? Giờ thay băng, người thân bị xua ra ngoài hết, bạn đi lòng vòng. Mà không phải bất cứ cái gì hắn tạo ra ta cũng tạo ra được. Muốn hiểu truyện này nếu không quá thông minh thì phải động não nhiều đấy.

    Ta có thể viết ngược lại, nghĩa là cứu sống con người ta. Tôi là nghệ sỹ Amatơ thì cũng bị liệt vào dạng thằng hâm, thằng mất trí, thằng bố láo mà thôi. Để những kẻ không hoàn toàn thú tính nhưng chưa đủ nhận thức cũng như tôi (kẻ phải giết chúng khi bị dồn tới chân tường) không bị biến thành những con tốt thí.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap