Sullivan với một giọng nói đều đều và chậm rãi đã làm cho mọi người không biết bao nhiêu lần lấy tay che miệng. Nếu ít có dịp trò chuyện với họ thì hãy tìm đến những người lớn tuổi khác. Hai là, giọng điệu hùng hồn mạnh mẽ giúp khán giả bừng tỉnh nếu họ thấy buồn ngủ.
Bên cạnh việc tích cực và hăng say luyện nói, ta cần xem trọng hai yếu tố sau: Quan tâm chân thành đến người đối diện và sự cởi mở về bản thân. Bạn đã đề xuất và khuyến khích mọi người cùng bàn bạc một vấn đề nào đó. Vài ngày sau, tôi nhận được tin là nhiều người trong câu lạc bộ thích bài nói của tôi.
Tôi đứng cạnh quan tài đóng chặt của người bạn thân yêu, cảm nhận rõ giây phút chia ly đau đớn. Thời tiết không khá lên nhưng thang máy đã hoạt động lại. Tóm lại, ý của tôi là chúng ta chỉ nên châm ngòi cho một câu chuyện hấp dẫn chứ đừng dại dột châm ngòi cho một quả bom xung đột!
Ông ta là người nói đầu tiên ở bữa tiệc. Giả sử bạn ở trên một hòn đảo với duy nhất một người nữa là bạn thân của bạn, anh ấy sắp qua đời vì bệnh ung thư. Tôi đã gần 100 tuổi và người ta hỏi tôi rằng bác sĩ của tôi nói gì về chuyện này? George ngừng nói, nhìn một lượt quanh bàn, rồi tỉnh bơ nói tiếp Ông bác sĩ của tôi đã mất cách đây mười năm!
Ví dụ, bất cứ công ty nào cũng thích được hỏi về tầm quan trọng trong những chiến lược của họ. Bình thường Hope đâu có như thế, chỉ khi ánh đèn camera chiếu vào là Hope trở nên luống cuống lập cập. Tôi lập tức đứng dậy, chìa tay phải ra và nói: Cám ơn Jim.
Thậm chí khi được gọi là một Cái đầu biết nói, tôi vẫn nghĩ rằng tôi đã thành công trước hết là nhờ biết lắng nghe. Chúng tôi chỉ có những chiếc ghế phối cảnh với một tấm bản đồ treo trên tường. Chín giờ, buổi phát thanh đầu tiên của Larry King bắt đầu! Tôi mở đoạn nhạc dạo Swingin Down the Lane.
Nói như thế thì chẳng khác nào nện búa tạ vào bàn tròn đàm phán, như muốn triệt hạ đối phương vậy. Họ đến gần bạn một cách hết sức tự nhiên và thân thiện, rồi không ngại nói với bạn về cảm xúc của họ, hay kể cho bạn nghe những câu chuyện về họ. Vậy mà anh chẳng hề đá động gì tới nó!
Nhờ vậy mà thời thơ ấu ở Brooklyn của tôi như là một khung cửa sổ nhỏ giúp tôi nhìn thấy một phần lịch sử nước Mỹ. Có bốn người đàn ông trong một hầm mỏ. Đó là một phần của cuộc đời tôi.
Chỉ cúi đầu trước danh dự và nhân cách tốt!. Bởi nếu không có sự hưởng ứng từ đối phương thì dù cố gắng cuộc trò chuyện cũng chẳng đi đến đâu cả. Và biển ngôn từ ngày nay hỗn loạn lắm.
Và cậu ấy đã vô cùng thành công. Đôi mắt trố lên đầy háo hức, đôi tai chăm chú lắng nghe mọi âm thanh phát ra từ đài. Nhất định sẽ có một ai đó trong nhóm đông thích hợp để chuyện trò cùng bạn.