Điều này cho phép bạn sử dụng vài manh mối phát giác cần phải thực hiện bằng ngôn ngữ cử chỉ. Một người có thể tuyên bố vấn đề khác mình tức giận về một nguyên do hoặc tín điều bởi vì người đó đang cố thuyết phục bản thân cũng như người kết tội. “Theo những lời này…” Nó dễ dàng thay đổi cuộc trò chuyện khi bạn bắt đầu với những suy nghĩ sau chót của người khác.
Những người như vậy không có khái niệm đúng sai. Martin’s Press và Công ty Sách Alpha. NHỮNG RÀO CẢN BÊN NGOÀI: MÁNH LỚI TRONG NGHỀ Qt1.
Mọi người nhìn thấy anh ta đâu đó trong thành phố cùng với những cô gái chỉ bằng nửa tuổi anh ta. Thay vào đó, bạn cần hỏi: “Anh về nhà lúc 2h sáng hôm qua à?” Nếu anh ta không đi chơi, anh ta sẽ rất thoải mái nói chuyện với bạn. Người đó đã làm gì đó không đúng, nhưng đó không còn là mối quan tâm của bạn nữa.
Ba tiêu chí quan trọng cần được giữ kín trong đầu. Ông gọi đây là một phản xạ tâm lý hoặc phản xạ có điều kiện. Từ ở hướng suy nghĩ của người đó vào giữa hai con số và mang tính tích cực.
Nếu người đó quan tâm đến những gì bạn sẽ làm, thì rõ ràng là người đó có lỗi. Theo nguyên tắc này, cái gì càng khó có được thì giá trị của việc có được nó càng lớn. Thay vào đó, bạn cần hỏi: “Anh có phải thuê xe hơi không?” Hãy làm như tình cờ hỏi thêm vài câu kiểu như vậy.
Vì thế hãy làm rõ đi. Đôi khi chúng ta nói một điều gì đó trong khi ý chúng ta lại muốn nói điều khác. Lý do là vì người đó suy nghĩ nhanh và cố gắng nhớ những gì mình đang nói.
Người đó hơi xoay người hoặc hoàn toàn tránh xa hoặc đứng né hẳn đi. Tuy nhiên, sự dửng dưng của họ nhanh chóng nhường chỗ cho mối lo lắng, vì lúc này họ đang gặp phải vấn đề khác quan trọng hơn. Nếu bà ấy im lặng thì có thể là bà ấy có lỗi.
Bị “phơi bày” về mặt tâm lý khiến người đó phải tìm chỗ dựa về mặt thể chất. Cả hai phản ứng này đều không có lợi cho bạn. Người đó có thể tình cờ kể cho bạn câu chuyện gì đó thu hút sự chú ý hơn.
Khi cơ thể chúng ta ở vị trí ổn định, tâm trí chúng ta có thể trở nên “đông cứng. Nếu bạn muốn hạn chế một hành động, bạn chỉ cần vạch ra các bước thực hiện trong một quy trình dài, tẻ nhạt và nhọc nhằn. Với trường hợp này, những chiến thuật thông thường không có tác dụng, vì người đó có thể không bị buộc phải nói cho bạn biết và nhiều khả năng hơn nữa là họ không được lợi lộc gì từ việc đó.
Do lo lắng, nước nhầy hình thành trong họng. ’ Sau khi kẻ tình nghi phun ra vài câu chửi rủa, gã gào tướng lên: ‘Chẳng ai nắm thóp tôi cả. Bạn không tranh luận hay thúc bách bà ấy về điều đó.